Đàn bà bị phản bội mở ra cánh cửa mới trong cuộc đời
1 ngày cuối năm, anh nhắn tin hứa hẹn cô ra quán cà phê đối diện đơn vị. Nhận phải chăng chiếc tin nhắn, cô chẳng biết phải nên vui hay nên buồn, chỉ biết mình phải đi. Chuyện cũ dù vậy nào cũng cần 1 lí do để khép lại.
Mùa đông, trời ảm đạm, hệt như cõi lòng của kim đơn khi này. Nó chào xáo và chẳng thấy chút sức sống nào. que đan đến quán muộn hơn giờ đã hứa hẹn. chẳng hề vì cô mang lề thói đến trễ mà vì bữa nay, cô muốn xem, người đàn ông Đây sở hữu bền chí đợi mình hay ko.
Quán cà phê nhỏ nhưng im tĩnh. Nó hợp cho một cuộc gặp gỡ như thế này. que đan đã nghĩ rất nhiều về những câu mà cô sẽ hỏi anh… Nhưng rồi mọi thứ bay biến khỏi đầu cô lúc vừa đặt chân đến quán, đập ngay vào mắt cô là hình ảnh anh ngồi đấy, bên cạnh là… Thùy Anh.
tâm linh méc bảo cái điều tồi tệ ấy, nhưng que đan phấn đấu ko tin nó là sự thực. Cô ngồi xuống loại ghế đối diện, cảm giác như mình ở một toàn cầu còn hai người kia ở một thế giới:
– “Sao… cậu lại ở đây?” – linh đan chứa tiếng hỏi Thùy Anh.
– “Mình… mình…” – Thùy Anh không kể được thành lời.
– “Anh và Thùy Anh đến để mời em đám cưới” – Duy Nghĩa mở lời đỡ cho cô gái ngồi kế bên mình.
Trái tim kim đơn tưởng như giới hạn đập trong vài giây. cái cảnh xa này sở hữu nằm mộng cô cũng ko mường tưởng khá. Thùy Anh tuy không phải là bạn bè thân thiết nhưng rõ ràng, cô ấy biết thừa chuyện tình của que đan có Nghĩa, vì sao hiện tại cô đó lại ngồi bên anh với nhân cách vợ sắp cưới?
– “Hai người… hai người yêu nhau trong khoảng bao giờ, vì sao lại như vậy?” – linh đan dẹp bỏ mọi thể diện. Cô đã nghĩ mình sẽ kiêu ngạo để tỏ ra tự phụ trước anh nhưng giờ đấy mọi thứ bay biến hết.
– “Anh biết em sẽ kinh ngạc rộng rãi lắm… Hãy cứ tĩnh tâm, anh sẽ đề cập cho em nghe mọi điều”.
mặc dầu có lời mào đầu Đó của Nghĩa, nhưng quả thực linh đan không thể nào quy tụ nổi. Cô và anh yêu nhau nào sở hữu ngắn ngủi, cũng sắp 3 năm trời, cũng đủ những thề non hẹn biển. Họ cũng chỉ mới chia tay nhau phải chăng 4 tháng nay. nói đúng hơn, là cả 2 dừng liên lạc trong 4 tháng, kim đan còn chưa xem Đây là 1 sự chia tay, nó giống như giận dỗi vậy thôi. vậy mà giờ, anh đang ngồi cùng bạn cô và kể rằng họ gần cưới nhau.
– “Anh hiểu cảm giác của em lúc này. Em với thể coi Đây là sự bội phản cũng khá, điêu trá cũng chẳng sao. Chỉ sở hữu điều, anh đã từng kể chia tay tốt đa dạng lần, nhưng em không chấp thuận. Anh đã từng có lúc yêu em, nhưng càng lúc anh càng trông thấy chúng ta không hợp. Anh muốn giới hạn lại nhưng em ko chịu. Anh không muốn em phải tổn thương nên đã lặng thầm rút lui như thế…”
– “Anh và cô ta… hai người yêu nhau lén lút sau lưng tôi trong khoảng bao giờ”
– “Từ các lần chúng mình còn yêu, em giận dỗi vô cớ, anh mỏi mệt vì haid đứa chẳng thể hiểu phải chăng nhau. Anh mua tới Thùy Anh để chia sẻ… Và, bọn anh đã yêu nhau. Cũng phải khó khăn lắm 2 đứa mới dám thừa nhận tình cảm này của mình vì bọn anh hiểu, đang làm cho điều mang lỗi có em”.
– “Có lỗi… Anh đề cập nhẹ tựa lông hồng vậy sao?”
– “Em tĩnh tâm lại đi… Thực ra, em cũng ko còn yêu anh, chiếc em níu giữ chỉ là không muốn đánh mất cuộc tình đã bỏ công, bỏ sức để yêu thôi… giả dụ còn yêu, em đã ko lặng im suốt mấy tháng qua như thế. Chúng ta yêu nhau mà, vì sao lại cứ thế mà mất nhau? Chẳng qua là yêu ko đủ lớn để từ bỏ chiếc tôi của mình mà tìm nhau thôi”
Thùy Anh nắm lấy bàn tay Linh Đan:
– “Mình biết mình mang lỗi mang cậu. Mình cũng đã trốn tránh tình cảm này nhưng chẳng thể. Ngày bữa nay mình cùng anh đó đến Đây để tạ lỗi mang cậu. Dù cậu có chửi bới, đánh đập thế nào mình cũng không phản kháng lại đâu”.
que đan gạt tay Thùy Anh ra. Cô nhìn bằng ánh mắt đầy căm giận. Giá mà sở hữu thể, linh đan chắc hẳn sẽ lao vào mà cấu xé 2 con người Đây. Nhưng giờ cô chỉ mang một mình, và dù cô sở hữu làm gì đi chăng nữa thì họ cũng đã là chồng vợ của nhau, cô mãi mãi là kẻ ngoài rìa:
– “Tôi ghê tởm 2 người… “
kim đơn phóng ra khỏi quán cà phê sau lúc xé tan tờ thiệp cưới. Đằng sau lưng cô là những ánh nhìn thương xót và đầy tội lỗi. Cả Nghĩa và Thùy Anh có nhẽ đều ko biết rằng, ở 1 góc thị trấn khác nơi cách họ ko xa, kim đan đang ngã khụy và bật khóc.
rốt cuộc thì màn kịch của kim đơn cũng thành công rồi. hai người họ đã tới với nhau bằng ái tình thực lòng. Giờ thì kim đơn có thể im tâm nếu 1 ngày nào Đây cô rời xa cõi đời này. Nghĩa tìm tốt hạnh phúc mới…và linh đơn tin, Thùy Anh có thể thay cô làm cho khá vai trò của người vợ. các ngày còn lại ngắn ngủi của cuộc đời bệnh tật, kim đan thấy nhẹ lòng vì người đàn ông mà cô lo lắng nhất cũng đã quên cô, theo mẫu cách thức mà cô mong muốn!
Nỗi đau này chỉ mình que đan và buổi chiều mùa đông u ám Đây biết mà thôi!